Kính thưa quý thầy cô giáo, cán bộ – nhân viên,
Các em học sinh thân mến!
Mỗi độ tháng Tư về, cả dân tộc ta lại lặng mình tưởng nhớ đến một thời khói lửa, một thời mà cha ông ta đã viết nên những trang sử chói lọi bằng xương máu, bằng lý tưởng sống cao đẹp: Độc lập – Tự do – Hạnh phúc.
Hôm nay, trong không khí trang nghiêm của buổi lễ chào cờ đầu tuần, hướng đến kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam – Thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2025), chúng ta hãy cùng dừng lại một chút để lắng nghe một bức thư đặc biệt.
Đó là một bức thư không đề người nhận, không đòi hồi âm.
Nó được viết bởi ba chiến sĩ giải phóng quân giữa rừng sâu miền Đông Nam Bộ vào mùa Xuân năm 1966 – giữa tiếng bom đạn và cái chết cận kề.
Họ biết mình sắp hy sinh. Nhưng họ vẫn viết – như một lời nhắn gửi tha thiết đến chúng ta – những người đang sống hôm nay.
📜 Nguyên văn bức thư “Gửi lại người đang sống”:
Gửi những người đang sống,
Chúng tôi:
Lê Hoàng Vũ – quê Thái Bình
Nguyễn Chí – quê Quảng Ngãi
Trần Viết Dũng – quê thành phố Sài GònChiến sĩ thuộc Tiểu đội 1, Trung đội “Ký Con”, Trung đoàn Bình Giã, Quân Giải phóng miền Nam.
Chúng tôi mong được ghi nhận rằng chúng tôi đã từng sống, chiến đấu và đã chết trong một mùa Xuân giữa đất trời, như trăm ngàn cái chết của người Việt Nam chân chính cho Tổ quốc và dân tộc sống còn.
Xin cho chúng tôi gửi đến những người đang sống – sống đúng ý nghĩa của nó – lời biết ơn sâu sắc vì các bạn đang làm cho cái chết của chúng tôi giữ được đầy đủ ý nghĩa.
Các bạn đang lao động quên mình cũng như chúng tôi đã chiến đấu quên mình cho đất nước ta ngày nay tươi đẹp, cho dân ta ngày càng ấm no, hạnh phúc, cho xã hội ta ngày càng dân chủ, công bằng.
Hay trong trường hợp đến 50 – 100 năm sau, thư này mới tới những người – có thể gọi là thế hệ mai sau – thì cho phép chúng tôi gửi lời chào xã hội chủ nghĩa, cho phép chúng tôi bày tỏ vui mừng tuyệt diệu vì hạnh phúc và hòa bình đang tràn ngập hành tinh chúng ta mà chúng tôi trở thành những hạt bụi có ích –
Và hơn thế nữa nếu được, cho chúng tôi gửi lời chào niềm nở nhất đến những con người ở những vì sao xa xôi, những người bạn mới giữa các hành tinh.
Mùa xuân giữa rừng miền Đông Nam Bộ
Vũ – Chí – Dũng
📣 LỜI KÊU GỌI HÀNH ĐỘNG
Các em học sinh thân mến!
Những người lính ấy đã đứng trước cái chết. Không sợ chết.
Họ chỉ sợ thế hệ sau này – là chúng ta – quên đi lý do vì sao họ đã ngã xuống.
Họ sợ chúng ta sống thờ ơ, sống vô nghĩa.
Họ hy sinh không để được thương xót – mà để hóa thành bất tử, để đổi lấy hòa bình, độc lập hôm nay.
Chúng ta – những người đang sống – có quyền được vui, được học, được mơ ước.
Nhưng chúng ta không có quyền sống vô nghĩa.
✊ HÃY SỐNG XỨNG ĐÁNG VỚI HỌ!
🔹 Với các em học sinh – hãy sống và học tập để xứng đáng:
Không sống thờ ơ, không sống vô trách nhiệm.
Học tập trung thực, cầu tiến.
Rèn luyện đạo đức, kỹ năng, kiến thức để góp phần đưa đất nước chuyển mình trong kỷ nguyên mới.
🔹 Với các thầy cô giáo – hãy là người truyền lửa:
Là ngọn đuốc soi đường lý tưởng cho học sinh.
Truyền cảm hứng yêu nước, yêu người, yêu sự tử tế qua từng bài giảng.
Là tấm gương sáng về đạo đức và chuyên môn.
🔹 Với cán bộ, nhân viên – hãy giữ gìn môi trường giáo dục thiêng liêng:
Xây dựng ngôi trường kỷ cương – thân thiện – nhân văn.
Vun đắp lý tưởng sống đẹp trong từng hoạt động hỗ trợ và đồng hành cùng học sinh.
Kính thưa quý thầy cô giáo, cán bộ – nhân viên,
Các em học sinh yêu quý!
Lá thư năm xưa không chỉ viết bằng bút mực – mà bằng máu.
Bằng niềm tin sắt đá rằng:
Thế hệ tương lai sẽ không quên họ đã chết vì điều gì.
Vậy thì hôm nay, trong lễ chào cờ trang nghiêm này, chúng ta hãy cúi đầu không chỉ để tưởng niệm – mà để hứa với chính mình:
📌 Sống sao cho xứng đáng với những người đã không thể sống tiếp…
📌 Học sao cho xứng đáng với những điều họ đã gửi gắm trong từng dòng chữ cuối cùng…
📌 Hành động sao cho tương lai đất nước này sẽ không bao giờ phải lặp lại những hi sinh như họ đã trải qua…
Xin cảm ơn và chúc buổi chào cờ hôm nay thật nhiều cảm xúc – tiếp thêm lý tưởng cho chúng ta bước tiếp một tuần học mới đầy ý nghĩa!
Hà Nội, tháng 4 năm 2025
Chủ tịch Hội đồng Trường THPT Ngô Quyền – Đông Anh
Đồng Xuân Hưng