Chuyến tàu thanh xuân K13…!

Chuyến tàu thanh xuân K13…!

Thanh xuân là một sân ga

Thời gian là một chuyến tàu

Mỗi người đều giữ cho mình một vé đi nhưng không thể tìm thấy tấm vé khứ hồi!

Một bức ảnh tốt nghiệp chỉ cần 3s để chụp, nhưng nó lại lưu giữ kỷ niệm của suốt 3 năm thời gian.

Tập thể lớp 12A1 do cô Lê Thị Ngọc Mai làm chủ nhiệm

Nắng tháng năm. Nắng mùa thi. Nắng chói chang, gay gắt, ra dáng một mùa hè nóng bức thực thụ. Ở khoảng không gian nào đó đã xuất hiện sắc đỏ của những bông hoa phượng đầu tiên, rực rỡ và kiêu hãnh dưới ánh nắng vàng mật. Mấy ngày trước, phượng đã ấp úng hé nở ngỡ ngàng trong mắt ai, nhưng sự vội vàng và bận bịu đã cuốn phăng đi những cảm xúc cũng vội vã chẳng kém. Phượng ơi… nở làm chi…! Nhưng mùa hoa phượng năm nay khác lắm! Vì đây là mùa phượng cuối cùng của các bạn.

Tập thể lớp 12A2 với sự góp mặt của 3 cô chủ nhiệm Anh Thư, Thu Hương, Nguyễn Chung

Chúng ta đã ở bên cạnh nhau bao lâu rồi nhỉ?

Chúng ta đã đồng hành cùng nhau tròn 3 chặng đường học tập. Nhớ da diết làm sao buổi học đầu tiên với bao bỡ ngỡ, lạ lùng: trường mới, thầy cô mới, bạn bè mới… Thế mà giờ đây sao tất cả lại trở nên thân quen quá! Ba năm thời trung học phổ thông đã sắp hết rồi. Ba năm – một khoảng thời gian học tập, rèn luyện dưới mái trường này – không hẳn là dài nhưng cũng đủ để biến nơi đây thành kỉ niệm yêu thương… yêu thương đến nỗi, giờ phút này đây, dù có nhắm mắt lại, chúng tôi cũng vẫn có thể hình dung được toàn cảnh ngôi trường này, với thầy cô, bạn bè, hàng cây, ghế đá,… với biết bao vui buồn, nụ cười và nước mắt của tuổi học trò. Nhưng… tất cả sắp phải xa rồi… !

Tập thể lớp 12A3 do cô Đào Thương làm chủ nhiệm

Có thể trên đường đời mỗi người sẽ trải qua nhiều lớp học nữa nhưng để một lần ngồi lại cùng nhau trong cùng một lớp với những gương mặt này, cùng nhau ngồi lặng im, cùng nhau hát, cùng nhau đùa nghịch, có lúc dỗi hờn, ganh ghét,… điều ấy gần như là không thể…

Vì sao ư! Vì tiếng cười này, trong khoảnh khắc này là hồn nhiên và vô tư nhất. Dẫu biết rằng buổi tiệc nào rồi cũng phải tàn, buổi họp nào rồi cũng phải tan và… lần gặp gỡ nào rồi chẳng phải chia tay…Nhưng, đừng buồn nhé bạn ơi nếu một ngày nào đó, quay trở về lớp học ngày xưa bỗng cảm thấy thiếu vắng những tiếng cười vui, những gương mặt thuở nào, đứng trước cửa lớp chờ hoài mà chẳng thấy bạn bè cùng vào học… Đừng khóc nhé bạn ơi nếu một ngày nào đó tôi và bạn chia xa, xa cả cái tuổi học trò thơ dại, muốn gặp lại nhau cũng chẳng biết phải đợi đến khi nào…

Tập thể lớp 12A4 do cô An Giang làm chủ nhiệm

Tôi muốn nói với các bạn rằng: “Những giây phút bên các bạn thật bình yên! Nhưng… thời gian thì không bao giờ ngừng lại…Thế nên hãy trân trọng từng giây phút bên nhau bởi lẽ không ai có thể lấy lại thời gian đã mất dù chỉ một giây”. Dẫu có nuối tiếc nhưng hãy luôn quý trọng và thầm cảm ơn rằng trong những ngày tháng qua, sáng thức giấc, ta được đến lớp, đuợc học tập, được vui đùa bên các bạn, được gắn bó, yêu thương để thấy ấm áp dâng tràn; hãy trân trọng từng nụ cười, từng giọt nước mắt, cả những giận hờn, trách móc, đua ganh… Dù những gì hôm qua đã trở thành quá khứ, xin hãy lưu giữ lại những khoảnh khắc đáng yêu nhất, hồn nhiên nhất của tuổi học trò, làm hành trang vững tâm bước tiếp vào tương lai…!

“Thanh xuân của tôi nằm lại đây, trên chiếc ghế đó, ở chỗ ngồi đó, trong lớp học đó…và với những con người đó.

Tạm biệt nhé niên khoá 2019 – 2021! K13 của trường THPT Ngô Quyền – Đông Anh.